Mô tả
GIỚI THIỆU SÁCH
1. Biết Bao Giờ Mới Gặp Lại Nhau
“Biết khi nào mới gặp lại nhau” là hồi tưởng về tuổi thơ của nhân vật Khang cùng cô bạn học gần nhà tên Bụp và các bạn đồng trang lứa khác. Tuổi thơ của Khang đầy ắp những kỉ niệm với những trò tinh nghịch như hái trộm hoa quả, trêu đùa với các bạn học cùng xóm, những trận đòn roi và cả những yêu thương vô bờ của gia đình. Nhưng tuổi thơ ấy đã ghi dấu tổn thương trong tâm hồn khi cậu bé phải chia li với cô bạn học.
Đám bạn năm xưa, mỗi người mỗi ngả. Nhỏ Bụp và Phượng Tím chỉ còn là hình bóng “người xưa”. Ai rồi cũng phải lớn lên, ai rồi cũng sẽ tới lúc phải xa quê hương. Mấy ai còn nhớ, mấy ai đã quên? Vì đời người là những chuyến đi, là vòng xoáy bất tận, người ta dễ dàng lãng quên kí ức tuổi thơ như một quy luật tất yếu của cuộc đời, càng đi nhiều, càng gặp nhiều và cũng càng quên đi nhiều những chuyện đã qua…
Để rồi một lúc nào đó, kí ức bỗng dưng ùa về thổn thức trong tim, sống dậy miền ký ức vẫn ngủ quên trong khoảng vắng thân thương. Khoé mắt chợt ươn ướt, một nỗi nhớ da diết về mảnh ký ức ngày nào, muốn được quay trở lại, nhưng làm sao có thể níu giữ thời gian. Vì thời gian là dòng chảy xuôi chiều, vì cuộc đời mỗi người là những gương mặt lạ lạ quen quen lướt vội qua nhau, mãi mãi…
-------------
Tên Nhà Cung Cấp Bách Việt
Tác giả Hoàng Khánh Duy
NXB NXB Lao Động
Năm XB 2019
Số trang 212
Hình thức Bìa Mềm
============================================
2. Ngàn Năm Chờ Đợi
Chàng là Tuế Tinh chân quân – Thanh Ngưng, chính là ngôi sao sáng ở phương đông. Chàng có thể tạo ra vạn vật thế gian, biến khổ thành phúc, được người đời kính ngưỡng, cúng bái thờ phụng.
Chàng sống cô đơn cả ngàn năm trên trời, công việc chủ yếu của chàng là giúp đỡ mọi người, có một người bạn cờ là Thái Bạch Kim Tinh.
Một hôm chàng thấy các tiên nữ đang dùng bùn đất để nặn hình người. Chàng đã chọn đống bùn đất có màu sáng nhất để cẩn thận nặn nặn tạc tạc. Chàng nặn rất lâu, rất nhiều lần cuối cùng nặn ra hình dáng một cô gái xinh đẹp hoàn mỹ nhất trong lòng chàng.
Chàng để bức tượng cô gái trong cung điện của mình, ngày ngày trò chuyện với nàng, vuốt ve mái tóc nàng, còn mặc áo quàng khăn cho nàng, tiếc rằng nàng không thể trả lời chàng. (Thực ra nàng có thể nghe được chàng nói, nhưng nàng không có linh hồn, không nói được, không có cảm giác.)
Ông bạn cờ của chàng thấy chàng si mê một bức tượng đất như vậy, không đành lòng, ông ném bức tượng xuống thế gian…
Chàng bay theo nàng xuống thế gian nhưng không kịp cứu nàng, nàng chỉ là tượng đất, vỡ ra thành muôn mảnh, cầm một mảnh vỡ lên, chàng rơi lệ.
Một giọt lệ của chàng đã giúp nàng bảo vệ nguyên thần, trải qua nhiều năm, linh hồn nàng hợp lại, bảo vệ được hình tượng hoàn mỹ trong lòng chàng… Nàng trở thành tiên nữ tên Y Vân, mới thăng thiên.
Trong một yến hội trên thiên giới, chàng gặp lại nàng… Nàng lại giả như không quen biết chàng, vì sợ tình yêu sẽ ảnh hưởng đến chàng (thần tiên trên thiên giới không được yêu). Chàng đã bao che cho nàng rất nhiều lần xuống hạ giới. Nàng đã cùng Tôn Giả Kim Thiền Tử bày cách giả có tình ý để Thanh Ngưng có thể quên được nàng. Nàng và Kim Thiền Tử bị Vương mẫu nương nương trừng trị, Thanh Ngưng đã đứng ra nhận tội thay nàng.
Sau đó hai người chỉ có thể đầu thai luân hồi dưới trần thế mới có thể yêu nhau, ở bên nhau và đương nhiên họ nguyện lòng.
------------
Tên Nhà Cung Cấp Amun
Tác giả Diệp Lạc Vô Tâm
NXB NXB Thanh Niên
Năm XB 2019
Số trang 176
Hình thức Bìa Mềm
=========================================
3. "XIN LỖI, ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI!" - THANH XUÂN ĐÃ QUA, NHƯNG NGƯỜI SẼ TRỞ LẠI
Nhiều năm trước, cô thiếu nữ Hứa Tranh Thanh đã gửi tới chàng thiếu niên họ Tô một bức thư, nhưng không có hồi đáp.
Cô của thời thiếu nữ hay mộng mơ, từ lúc biết đến chàng trai đó, đến khi anh quay lưng rời đi, tính ra còn chưa được hai mươi ngày.
Khi ấy, cây anh đào nở hoa bên trường kịch còn chưa kịp tàn, vậy mà trong hai mươi ngày đó thôi, cô đã nghĩ xong việc họ ở bên nhau đến đầu bạc răng long. Chỉ tiếc là một lá thư gửi đi cũng theo anh biến mất, để trái tim thiếu nữ của cô cũng vỡ tan thành từng mảnh.
Giờ nghĩ lại quãng thời gian ngắn ngủi ấy, thật giống như đến giữa đêm khuya, rời đi khi trời sáng, đến như giấc mộng xuân ngắn ngủi, đi như đám mây lang thang....
...
Nhiều năm sau, nam diễn viên kịch Côn Khúc nổi tiếng Tô Phách gần ngày đính hôn của mình với một tiểu thư họ Hứa nào đó, bỗng được giáo viên trung học ngày xưa đưa tặng anh một lá thư...
Một lá thư được gửi từ quá khứ, đến hiện tại mới nhận được đầy muộn màng...
Thanh xuân đã qua anh mới quay trở lại, thật may là em chưa từng rời đi...
------------
Tên Nhà Cung Cấp Amun
Tác giả Cố Tây Tước
NXB NXB Văn Học
Năm XB 2020
Số trang 404
Hình thức Bì
Xem thêm